Cao Nguyên

Hoang Tưởng



 Không gian ba chiều thơ chẻ dọc
xếp phẳng hàng trên những góc thời gian
gióng con mắt nhìn theo đường bút phóng
nghe rân đau dòng mực vọng thiên đàng

Không gian trời một vòng cung rộng
chữ vắt ngang cực nghĩa sống hai đầu
Đông với Tây mây vẫn màu huyết dụ
báo động nhân gian cơn lũ hận thù

Không gian nước những con sông đoản mạch
nguồn cạn khô trơ sỏi đá phai màu
người tất bật bước trên hồn cỏ dại
lòng nhói rưng nhớ mãi lúa vàng đau

Không gian đất quạnh bốn mùa khánh kiệt
đồng ruộng hoang chứa khắc nghiệt tình người
đêm nghe thú hú vang trời gọi lửa
đốt bình yên thiêu rụi cả mặt trời

Đất không nước và ta người tàn phế
vói đôi tay không thể chạm quê hương
còn hoang tưởng chẻ không gian ngồi ngắm
nước thời gian chảy thấm mạch yêu thương!

Cao Nguyên

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 20 tháng 10 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Hoang Tưởng"